Chính trị tầm cao (High politics)

Thuật ngữ chính trị tầm cao xuất hiện lần đầu tiên vào thế kỉ 17 trong tác phẩm Leviathan khi Thomas Hobbes nhận định an ninh quốc gia là ưu tiên hàng đầu, và chính thức được sử dụng trong thời kỳ Chiến tranh Lạnh. Chính trị tầm cao được dùng để chỉ các vấn đề quan trọng và mang tính cấp thiết đến quốc gia, trong đó thường là an ninh – quân sự. Tổ chức Hiệp ước Bắc Đại Tây Dương (NATO) được xem là tổ chức “chính trị tầm cao” vì chú trọng vào lĩnh vực quân sự, quốc phòng. Thuật ngữ chính trị tầm cao thường được dùng đối lập với chính trị tầm thấp để thể hiện thứ bậc quan trọng trong các chính sách của quốc gia.

IR Analytica


Tài liệu tham khảo:

[1] Keohane, R. O., & Nye, J. S. (2001). Power and Interdependence (3rd ed.). New York: Longman: 23-24.

[2] Miller, W. J. (1987). The Penguin Dictionary of International Commerce. Arab Law Quarterly. 

[3] Brown, G. W., McLean, I., & McMillan, A. (2018). The concise Oxford dictionary of politics and international relations. Oxford University Press.

1 comment

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *