Trong thế giới vô chính phủ, dưới góc nhìn của chủ nghĩa hiện thực, các quốc gia phải tự lực để giảm thiểu các mối đe dọa về an ninh và đảm bảo sự tồn tại của mình. Với nguồn lực hạn chế, các quốc gia yếu hơn thường có xu hướng liên minh với bá quyền trong hệ thống, bất kể khác biệt về mặt thể chế hay hệ tư tưởng, để được hưởng lợi ích và đảm bảo không bị các nước lớn hơn tấn công.
Như vậy, chính sách này đi ngược lại với quan điểm cân bằng quyền lực, khi các quốc gia yếu thế hơn liên kết với nhau nhằm cân bằng quyền lực với bá quyền trong hệ thống.